您现在的位置是:NEWS > Giải trí
Nhận định, soi kèo Anderlecht vs Fenerbahce, 3h00 ngày 21/2: An bài
NEWS2025-02-22 19:26:45【Giải trí】7人已围观
简介 Phạm Xuân Hải - 20/02/2025 05:25 Cup C2 lich thi dau c2lich thi dau c2、、
很赞哦!(43)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Racing d'Abidjan vs ISCA, 22h30 ngày 20/2: Khó cho cửa trên
- Truyện Phế Hậu Tướng Quân
- Fifa Online 3 và LMHT sẽ được truyền hình trực tiếp trên kênh HTV Thể Thao từ 21/6
- Vân Navy khoe làn da trắng ngần bên Lưu Huynh ngồi ghế giám khảo
- Nhận định, soi kèo U20 Nhật Bản vs U20 Hàn Quốc, 14h00 ngày 20/2: Khẳng định đẳng cấp
- Truyện Ngạo Kiều Tiểu Thân Thân I
- NPH game bất ngờ chuyển sang đầu tư phòng tập Gym hiện đại
- Assassin's Creed Unity không làm nhân vật nữ vì... ngại
- Nhận định, soi kèo FCSB vs PAOK, 0h45 ngày 21/2: Quyền tự quyết
- Game Hàn Quốc rất tự tin trước sự xâm nhập của Trung Quốc
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Lion City Sailors vs Muangthong United, 19h00 ngày 20/2: Ngược dòng?
Ôn Như Quy nhìn đôi mắt mơ màng của cô, tim đập như sấm rền. Cô nói anh đẹp trai, ưa nhìn. Nhìn... Điều này có nghĩa ở trong lòng cô, anh thật sự khác với những người khác?
Đồng Tuyết Lục thấy anh cứ nhìn mình chằm chằm, trong lòng thầm nghĩ 'toang rồi', chắc không phải anh đang giận đấy chứ?
"Đồng chí Ôn, lúc nãy tôi chỉ nói đùa thôi. Lúc nãy tôi nói chữ Quy không phải tên anh, ý tôi muốn nói là quy trong con rùa ấy."
Cô nói xong thì muốn đánh mình một cái. Nói cái gì thế trời ơi. Đúng là càng giải thích càng chẳng ra gì.
Cô ho khan một tiếng: "Lúc nãy tôi lại nói sai rồi, ý tôi muốn nói là 'quế' trong hoa quế. Tôi muốn đặt tên Tiểu Quế cho chú cún này, anh thấy sao?"
(*) Quy (归 – Guī): họ Quy, con rùa.
(*) Quế (桂 – Guì): cây quế.
Ôn Như Quy: "..."
Thật ra lúc nãy anh vốn không nghe vế sau của câu cô nói, chỉ nghe cô khen mình, đẹp trai, tim anh đã đập thình thịch, anh cũng không nghe lời nào khác về mình nữa. Nhưng lúc này nghe cô giải thích thì anh mới phản ứng lại, lẽ nào lúc nãy cô muốn, đặt tên cho chú chó này là Tiểu Quy?
Ngay cả tên chó cũng lấy tên anh để đặt, anh có thể nghĩ cô thật sự có ý gì đó khác với mình không? Nghĩ tới đây, mặt anh đỏ ửng, tại và cổ anh lập tức đỏ bừng.
Bùm, bùm, bùm!
Đột nhiên Ôn Như Quy thấy vui khi hai người cách nhau một chút, nếu không thì chắc chắn bị cô nghe thấy nhịp tim của mình.
Đồng Tuyết Lục thấy gương mặt anh chợt đỏ đến mức mắt thường cũng nhìn thấy thì cô đơ ra.
- -- Lẽ nào anh thật sự giận rồi?
Ngày thường anh đâu giống kiểu người nhỏ nhen, nhưng cũng do cô không đúng, đang yên lành thì lôi chó con vào với anh làm gì cơ chứ.
Đồng Tuyết Lục suy nghĩ, quyết định thà muộn còn hơn là không bao giờ: "Tôi nghĩ cái tên Tiểu Quế này cũng chẳng hay cho lắm, đồng chí Ôn tri thức uyên bác, hay là anh giúp đặt tên cho nó đi."
Ôn Như Quy hoàn hồn, đột nhiên trong đầu lóe lên một tia sáng: "Hay gọi nó là Tiểu Lục đi."
Cô lấy tên anh đặt cho nó, có qua có lại mới toại lòng nhau, anh cũng nên lấy tên cô để đặt cho chó con.
Đồng Tuyết Lục: "..."
- -- Thật sự không cần thế đâu.
Đồng Tuyết Lục cảm giác hôm nay mình coi như lại quen biết con người của Ôn Như Quy, không ngờ vẻ ngoài của anh tao nhã lịch sự nhưng bên trong lại xấu tính như thế.
Ngụy Châu Châu đứng bên cạnh bị vẻ đẹp của Ôn Như Quy cuốn hút. Lúc này, cô bé chợt hoàn hồn, giọng nói lanh lảnh: "Chị Tuyết Lục gọi Tiểu Quy, anh trai xinh đẹp này lại gọi là Tiểu Lục, hay là kết hợp thành Lục Quy đi."
Đồng Tuyết Lục: "..."
Rùa lông xanh? Cái suy nghĩ quái gở gì thế này? Không không, mau tìm cách nhét suy nghĩ của cô bé trở vào đầu đi.
Đôi mắt của Ôn Như Quy sáng rỡ, sáng như vì sao trên bầu trời đêm, Đồng Tuyết Lục nhìn mà thấy hoảng.
Đồng Tuyết Lục vội nói: "Tôi thấy hay gọi là Nguyệt Bính đi."
Trung thu sắp tới, cô muốn ăn bánh Trung thu. Trong lòng của Ôn Như Quy cảm thấy có chút tiếc nuối, thật ra anh cảm thấy Lục Quy nghe cũng không tệ. Nhưng nếu có không thích thì nghe theo cô vậy.
Đồng Miên Miên nghe bánh Trung thu thì nuốt nước bọt ừng ực, vỗ tay và nói với giọng non nớt: "Bánh Trung thu ngon lắm."
Ngụy Châu Châu cũng muốn ăn bánh Trung thu, gật đầu đồng ý: "Vậy thì gọi là Nguyệt Bính đi. Đợi Nguyệt Bính lớn lên, đem nó mần thịt để làm bánh Trung thu giả cầy."
Ôn Như Quy: "..."
Đồng Tuyết Lục: "..."
Bạn nhỏ Ngụy Châu Châu à, lời của em ghê rợn thế này thì sẽ không có bạn chơi chung đâu đó. Sự ngượng ngùng bắt đầu lan trong không khí.
===
Đồng Tuyết Lục vội mang Nguyệt Bính đi tắm rửa sạch để xua đuổi xui xẻo, dùng khăn lau khô, sau đó nhờ Ngụy Châu Châu và Đồng Miên Miên ôm nó đi phơi nắng, tránh để nó bị cảm.
Sau khi Nguyệt Bính được tắm rửa sạch sẽ, Ngụy Châu Châu cảm thấy nhan sắc của nó thăng hạng vượt bậc, đột nhiên cô bé không đếm xỉa đến Ôn Như Quy nữa mà ôm Nguyệt Bính đi phơi nắng. Đồng Miên Miên đá chân ngắn đi theo sau, 2 cô bé ríu rít tâm sự riêng.
Đồng Tuyết Lục thu dọn đồ đạc, hỏi lại câu lúc nãy: "Đồng chí Ôn, sao hôm nay anh về Bắc Kinh vậy? Căn cứ cho nghỉ lễ hả?"
Ôn Như Quy đi tới giúp cô thu dọn, anh lắc đầu nói: "Không phải, hôm nay có phán, quyết của Khương gia, tôi xin nghỉ phép để qua đây."
Đồng Tuyết Lục ngơ ngác: "Khương gia? Khương gia mà anh nói với Khương gia mà tôi nghĩ là một đúng không?"
Ôn Như Quy gật đầu: "Là cùng một nhà, Khương Hoa Vinh."
Đồng Tuyết Lục càng bối rối: "Lẽ nào ông ta cũng đắc tội với đồng chí Ôn?"
Đôi mắt đen như mực của Ôn Như Quy nhìn cô, nhớ tới lời ông cụ nói, trong lòng anh dâng lên một niềm xúc động.
Bầu không khí xung quanh đột nhiên trở nên nóng rực, dường như có nhân tố khiến người ta đỏ mặt tim đập nhanh đang bao trùm.
Đồng Tuyết Lục bị anh nhìn khiến cô thấy khó hiểu, một lúc sau mới nghe anh nói.
"Ông ta không đắc tội với tôi nhưng lại đắc tội với cô."
'Thịch' một tiếng.
Trái tim của Đồng Tuyết Lục giống như bị cái gì đó gõ nhẹ vào: "Khương gia bị người ta kiện, chẳng lẽ trong này có đồng chí Ôn ra sức hả?"
Ánh hoàng hôn rực rỡ giống như ly nước cam bị đạp đổ, nhuộm đỏ cả bầu trời.
Ánh chiều tà chiếu lên mặt của Ôn Như Quy, dường như mặt anh lại bắt đầu đỏ lên: "Ừm."
Lúc đó, anh tự mình lái xe đến Bắc Hoà tìm Khương Đan Hồng, ngay cả ông cụ và Phác Kiến Nghĩa hợp lực ra sức để kiện Khương Hoa Vinh cho ông ta mất chức.
Lời anh nói rất khách quan và bình thường, không hề có ý lôi kéo công lao cho mình. Nhưng không cần anh nói, Đồng Tuyết Lục cũng có thể cảm nhận sự mạo hiểm và vất vả trong đó.
Sau khi anh rời khỏi nhà cô thì tới tỉnh Bắc Hoà, lúc đó anh mới đi công tác về, vẻ mặt rất mệt mỏi, giọng còn khàn mệt. Nhưng anh vì chuyện của cô, không ngại vạn dặm xa xôi chạy tới tận tỉnh Bắc Hoà.
Đồng Tuyết Lục giống như bị người ta nhét táo chua trong miệng, chua chua ngọt ngọt.
"Cảm ơn anh, đồng chí Ôn."
Lúc trước, mà Tiêu kế cô nghe chuyện của Khương gia, cô còn nghĩ Khương Hoa Vinh đắc tội nhân vật nào, trong lòng còn mừng là ác giả ác báo. Làm thế cô cũng không ngờ, không phải ông trời có mắt, từ đầu tới cuối đều có người thúc đẩy vu việc.
Người thúc đẩy không phải ai khác, là Ôn Như Quy.
"Không cần khách sáo."
Đôi mắt hạnh đào long lanh mơ màng của cô mang đầy cảm kích nhìn anh. Ôn Như Quy bị cô nhìn như thế, nhịp tim lại đập nhanh hơn.
Ánh mắt của Đồng Tuyết Lục nhìn thấy vành tai anh đỏ bừng, cô nhăn mặt nói: "Đồng chí Ôn, anh đối với ai cũng tốt bụng như vậy sao?"
Ôn Như Quy đơ ra, một lúc sau anh nói lắp bắp: "Không... không có, tôi chỉ đối tốt với cô thôi."
Anh vừa nói xong, mới phản ứng kịp lời mình nói giống Mạnh Lãng: "Tôi không phải có ý đó..."
Đồng Tuyết Lục khẽ nhướng mày: "Vậy ý của đồng chí Ôn là gì? Lẽ nào bình thường đồng chí Ôn cũng giúp đỡ các nữ đồng chí khác như vậy ư?"
Ôn Như Quy vội lắc đầu: "Không phải, tôi không giúp các nữ đồng chí khác."
- -- Trước giờ không có.
Đồng Tuyết Lục thấy anh hồi hộp như học sinh tiểu học đối mặt với giáo viên, cuối cùng cô không nhịn được "phụt cười: "Đồng chí Ôn không cần căng thẳng, tôi chỉ nói đùa với anh thôi. Nghe anh nói vậy, tôi rất vui!"
Ánh chiều tà chiếu lên mặt cô, nhuộm đỏ hai gò má. Ôn Như Quy chăm chú nhìn mặt của cô, mắt không nhìn sang nơi khác.
===
Chính ngay lúc này, bên ngoài lại vang lên tiếng gõ cửa và một giọng nam xa lạ...
"Châu Châu, em có ở trong không?"
Đồng Tuyết Lục còn chưa kịp phản ứng, Ngụy Châu Châu ở bên kia đã hét lên: "Anh cả xấu trai của em tới tìm em rồi."
Cô bé nói xong thì bỏ Đồng Miên Miên lại, chạy thình thịch ra mở cửa. Sự tò mò của Đồng Tuyết Lục bất chợt bị khơi dậy, bầu không khí mờ ám lúc nãy cũng bị quét sạch.
Một lúc sau, Ngụy Châu Châu dẫn một chàng trai cao lớn bước vào. Chàng trai khoảng 17-18 tuổi, dáng người cao ráo, ngũ quan đoan chính, không hề xấu chút nào, chỉ có da dẻ hơi đen.
Nhìn thấy Đồng Tuyết Lục, cậu ta hơi khựng lại, vẻ mặt hơi ngượng ngùng nói: "Chào cô, chắc cô là đồng chí Đồng phải không? Tôi là anh cả của Nguky Châu Châu, tên là Ngụy Nhiên."
Đồng Tuyết Lục cười và trả lời: "Chào anh, tôi là Đồng Tuyết Lục, bình thường cũng có nghe bà nội Thẩm và Châu Châu nhắc tới anh."
Ngụy Châu Châu chen vào: "Chị Tuyết Lục, chị có thấy anh cả của em rất xấu xí không? Em luôn cảm thấy anh ấy là do bà nội nhặt về nhà thì phải."
Đám đông: "..."
Đồng Tuyết Lục suýt nữa bật cười.
Ngụy Nhiên càng đỏ mặt hơn, cúi đầu liếc em gái: "Em đừng nói linh tinh, anh là anh em cùng cha cùng mẹ sinh ra với em đó. Nếu anh xấu xí thì em cũng xấu giống anh thôi."
Ngụy Châu Châu mở to mắt, giống như bị nhận thức này dọa sợ: "Anh nói nhảm, em và anh khác nhau, em và chị Tuyết Lục giống nhau, đều là đại mỹ nhân!"
Đồng Tuyết Lục nhìn hai anh em cãi nhau, cảm thấy rất thú vị.
Ôn Như Quy đứng bên cạnh chau mày, không nghe lọt tại lời nào, tim cũng không đập nhanh nữa. Ngụy Nhiên nhìn nụ cười của Đồng Tuyết Lục thì mặt cậu ta càng đỏ.
Cậu ta giơ túi và ít rau cải trên tay lên, nói: "Đây là bà nội nhờ tôi đưa tới đây."
Đồng Tuyết Lục nhận lấy, nhìn sơ qua thấy trong túi có một chiếc đầm liền màu trắng. Mấy hôm trước chiếc đầm này đã may xong nhưng vòng eo chưa phù hợp. Thấm Uyển Dung kiên quyết phải sửa cho nó hoàn hảo rồi mới đưa sang đây cho cô.
Đồng Tuyết Lục cảm ơn: "Anh về giúp tôi nói lời cảm ơn với bà nội anh nha."
Ngụy Nhiên không dám nhìn mặt cô, cậu ta đồng ý rồi dẫn Ngụy Châu Châu về nhà. Thấy cậu ta đi rồi, trong lòng của Ôn Như Quy âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Đồng Tuyết Lục nhìn bầu trời và nói: "Đồng chí Ôn, hay là tối nay anh ở đây ăn cơm đi."
Ôn Như Quy khựng lại, gật đầu: "Được, vậy thì làm phiền cô vậy."
"Không phiền."
===
Trải qua luyện tập lần này, Đồng Gia Minh miễn cưỡng cũng có thể đạp xe đạp. Nhưng chân cậu không đủ dài, đành ngồi trên thang ngang đế đạp. 2 anh em trên đường về thì mỗi người đạp một đoạn. Về tới hẻm là tới lượt của Đồng Gia Minh.
Đột nhiên cậu muốn thử xem bây giờ mình có thể chở người hay không, thế là cậu quay đầu nói với Đồng Gia Tín: "Em ngồi lên đây, anh chở em đi."
Đồng Gia Tin mở to mắt: "Anh có chở được không?"
Đàn ông không thể bị nói là không được, con trai cũng thế.
Đồng Gia Minh kích động, bỗng dưng nổi sinh lòng hơn thua: "Em mau ngồi lên đi."
Đồng Gia Tín thấy anh hai có tự tin như vậy, cậu ta nhảy lên ngồi ở ghế sau rồi hét lên: "Em xong rồi!"
Có người ngồi phía sau nên xe đạp càng nặng. Đồng Gia Minh xém chút không giữ vững được xe của mình, cậu dốc hết sức, mặt mày đỏ bừng, sau đó lảo đảo đạp xe.
Đồng Gia Tín thấy anh hai thật sự có thể chở người, cậu ta chợt vui mừng nói: "Anh hai, anh có thể chở người rồi, tốt quá đi, sau này chúng ta tới trường..."
Còn chưa nói hết câu, đầu xe đột ngột nghiêng qua.
'Rầm' một tiếng.
Người và xe ngã sõng soài dưới đất.
2 anh em hít hà. Đồng Gia Minh bò dậy, không lo đầu gối đang chảy máu mà quay đầu sang hỏi thăm em trai có sao không trước,
Còn chưa kịp lên tiếng thì đã nghe tiếng than đau đớn của Đồng Gia Tín: "Xe đạp bị ngã hư rồi, anh hai, đều là lỗi của anh. Anh không biết chở thì đừng có miễn cưỡng chứ!"
Đồng Gia Minh: "..."
Dám ở trước mắt cậu bày tỏ thái độ ngay cả người anh trai này cũng không bằng giá trị của chiếc xe đạp ư?
- -- Sự thật tàn khốc như thế đấy.
Theo Đông Gia Tín, xe đạp là cục cưng của cậu ta. Cậu ta không màng vết thương của mình, tới đỡ chiếc xe, phát hiện, đầu xe bị móp thì càng thấy đau lòng.
2 người về tới nhà, Đồng Tuyết Lục đã biết chuyện họ chạy xe đạp bị té. Nhưng cô cũng không nói gì, con trai mà, da thô thịt dày, té một chút cũng không sao.
===
">Truyện Siêu Cấp Trà Xanh Ở Niên Đại Văn Nằm Thắng
Truyện Phế Hậu Xoay Người Ký
Truyện Hồ Ly Chẳng Ra Hồ Ly
Nhận định, soi kèo Sanfrecce Hiroshima vs Nam Định, 17h00 ngày 19/2: Vùi dập giấc mơ
">
Naruto Shippuden: UNSR công bố ngày phát hành chính thức
Cộng đồng Đột Kích tiếc thương gamer té lầu chết thảm
Đặc biệt là ở iPhone, như chúng ta đã biết nó có thể đem lại nhiều lợi ích từ giải trí, năng xuất cho đến cả giáo dục. Nhưng dùng iPhone để troll người khác một cách vô hại thì lại ít được ai biết tới, nó cũng là một cách "xả stress" tinh thần cực kỳ hiệu quả.
Với 5 mẹo này, bạn bè của bạn sẽ có dịp được lên "tăng xông". Những cách này hoàn toàn rất đơn giản mà ai cũng có thể làm được, đừng quá lo lắng, những cách "phá phách" này hoàn toàn không gây hại gì cả ngược lại còn rất thú vị, hãy cùng thử nhé.
Cách 1: Cuộc chờ đợi bất tận
Đầu tiên lên mạng down file gif (file hình động) của biểu tưởng chờ đợi trong lúc chat, bạn có thể download nó tại đây. Sau đó, chỉ việc bấm gửi cho người bạn đó, hắn chắc chắn sẽ tưởng rằng message vẫn đang được gửi đi và đương nhiên hắn sẽ phải ngồi chờ dài cổ nhìn file gif chạy liên tục, có thể là mãi mãi… Không hiểu sao chờ mãi mà ba cái chấm đó vẫn cứ nhấp nháy cả tiếng đồng hồ, có khi hắn phải reset lại máy. Và lúc đó bạn sẽ được tận hưởng cảm giác sung sướng khi chơi khăm được người bạn của mình là như thế nào.
Cách 2: Nổi điên với Auto Correct
Phần này cũng khá thú vị, nếu bạn biết và hiểu rõ bạn bè của mình thì cách này sẽ tỏ ra rất hiệu quả. Vì là bạn bè của nhau nên bạn sẽ biết hắn hay trả lời tin nhắn như thế nào nên bạn sẽ dùng autocorrect trong iPhone (tất nhiên là iPhone của hắn) để gây tăng huyết áp tập 2 . Bạn có thể dùng autocorrect để iPhone tự chỉnh sửa một chữ nào đó mà hắn hay xài.
Đối với trường hợp của tôi, hắn thường sẽ trả lời là "Ok", vì vậy tôi sẽ vào autocorrect trong điện thoại của hắn (setting ->general-> keyboard->add new shortcut) và hiệu chỉnh cho mỗi lần type chữ "Ok" iPhone sẽ tự động sửa thành "Ok chiều nay em sẽ mặc bikini hồng cánh sen", rồi lưu lại và tạm dừng tại đây. Sau đó bạn có thể nhắn cho nạn nhân rằng "ê ku chiều nay đi đá banh không", theo thói quen hắn sẽ trả lời là "Ok" và tiện tay bấm luôn send mà không kiểm tra lại. Và đương nhiên tôi sẽ nhận được một đoạn tin nhắn vô cùng thú vị. Nhưng nhớ là chiêu này chỉ thực hiện được khi bạn trộm được iphone của hắn.
Cách 3: "Anh ơi mình chia tay"
Cách này sẽ hơi khó hơn một tí đây, lần này đòi hỏi bạn phải khéo léo để xâm nhập vào chiếc điện thoại của hắn. Sau khi vào được điện thoại rồi, hãy truy cập vào danh bạ và tìm tên của chính bạn, sau đó lén lút sửa tên mình thành tên của người yêu của hắn, hoặc một người thân nào đó mà bạn biết chắc rằng hắn lưu tên người đó là gì, hãy lưu y chang như vậy, tỉ mỹ từng con dấu một. Ví dụ, bạn tôi đặt tên người yêu trong điện thoại là "Mèo Con ^^", tôi cũng lưu tên tôi là Mèo Con ^^, và để chắc ăn hơn, tôi thay luôn hình trong ảnh đại diện của contact cho giống y đúc bản gốc.
Sau khi giàn xếp êm xuôi, nhắn tin gì là quyền của bạn, tốt nhất là một tin gây sốc để tạo hiệu ứng tăng huyết áp. Để tôi ví dụ, bạn có thể nhắn là "Anh ơi sau một thời gian, em thấy tụi mình không hợp, mình chia tay nha, em đã nghĩ rất kỹ rồi, đừng gọi em nữa". Rồi, tin nhắn gửi đi, bạn chỉ việc ngồi đó quan sát nét mặt của hắn biến sắc theo từng dòng chữ, nhưng nhớ là phải vững lòng đừng để lộ nụ cười khoái trá của mình.
Cách 4: Chiếc điện thoại hư
Với cách này, bạn sẽ phải chụp màn hình iPhone (print screen) của hắn lại (Power Button +Home Button). Sau đó hãy chịu khó "bế" hết các em app của hắn sang một màn hình khác, sau đó set wallpaper của hẳn thành bằng hình print screen vừa chụp. Coi như tất cả đã xong, giờ chỉ cần ngồi cho cho hắn mở điện thoại lên và ngơ ngác hông hiểu vì sao điện thoại mình bị đơ bất đắc kỳ tử. Bạn tôi đã phải reset đến tận 2 lần mới phát hiện ra mình đã bị troll một cách nặng nề.
Cách 5: Khoá máy bằng ứng dụng
Đây là cách làm cho nạn nhân không thể tài nào thoát ra khỏi ứng dụng đang chạy trên máy. Tính năng này được "tài trợ" bởi Guided Access, nó sẽ giữ cho iPhone chỉ chạy trên một app duy nhất, nếu muốn thoát ra, bạn phải đánh password vào.
Việc đầu tiên cần làm là vào setting -> General -> Accessibility -> Guided Access. Sau đó chọn set passcode để cài đặt password. Mọi việc đã được setup xong, việc cuối cùng cần làm là chọn một ứng dụng nào đó cực chán trên điện thoại, la bàn (Compass) chẳng hạn, sau đó mở ứng dụng lên và bấm nút home 3 lần liên tục để kích hoạt chế độ Guided Access. Vậy là xong, giờ hắn sẽ chỉ có thể sự dụng iPhone như một cái la bàn nếu không có password từ bạn.
">5 cách chọc điên bạn bè bằng iPhone